
29-07-2021 10:55
Con lớn từ ruộng cạn đồng sâu,
Tóc rạ rơm khô cuộn màu khói mỏng,
Bến cát sậy lau trắng nhòa cõi mộng,
on lớn từ lam lũ đợi chờ,
Lối cỏ bùn non ngại lời hò hẹn,
Diều sáo nghiêng chiều thênh rộng ngày thơ.
Hạt thóc nẻ lòng bàn tay vun vén,
Lũ làm mùa chín đỏ phù sa.
Con lớn bằng mắt nâu của cha,
Trán gấp vầng trăng nơi miền xa thẳm,
Vui bổng buồn trầm vần thơ máu thẩm,
Sướng khổ đời người trĩu gánh suy tư.
Con lớn lên từ dáng mẹ hiền từ,
Cò vạc đầm sương mò tôm bắt tép,
Nỉ non hát, lời ca dao tha thiết,
Bốn mùa ngan ngát yêu thương.
Con lớn lên trong sự sống quê nhà,
Từ suy tư của cha và yêu thương của mẹ,
Con lớn lên…
và con đã lớn lên…
Nguyễn Văn Đề, giáo viên TD - GDQP
(*) Tác phẩm đạt Giải Khuyến khích hội thi sáng tác thơ văn chào mừng 20/11, năm học 2020-2021.

Người gửi / điện thoại
CÁC BÀI MỚI HƠN
CÁC BÀI CŨ HƠN
Đang truy cập: 4 Trong ngày: 15 Trong tuần: 118 Lượt truy cập: 1332353 |