
29-07-2021 10:46
Chỉ còn lại bàn ghế trống
Em xưa giờ đã ra trường
Dãy hành lang dài gió lộng
Hồng hoa đã nở trong vườn
Rất nhiều trang sách đã trở thành tôi
Người đưa đò, người diễn thuyết
Trong veo cánh buồm mơ ước
Lời giảng hay lời tự ru
Bao khao khát mong chờ...
Em bao dung tôi non nớt dại khờ
Những phép tính của đời nhiều ẩn số
Đường ra đến bể
Những vạt rười đơm hoa trong lồng lộng mặn mòi
Mây trắng bao la từ bài giảng đến cuộc đời
Và gió núi mưa ngàn và đá cát
Tôi vẫn gom góp những điều tốt đẹp
Em có cần không? Em mang theo được gì không?
Em đã xa xôi xin giữ lại sau cùng
Bằng lăng tím mắt huyền tình yêu không tuổi
Những đắng đót trách hờn xin là khói
Bên trời theo gió bay đi
Khi mùa thu se sẽ trước hiên nhà
Em trở về
Em vẫn là chàng trai cô gái của tôi năm mười lăm mười bảy
Hồng hoa thắm trong vườn trường xưa ấy
Bốn mùa vẫn bốn mùa hương...
Nguyễn Thị Thu Hoài, giáo viên Ngữ văn

Người gửi / điện thoại
Đang truy cập: 5 Trong ngày: 79 Trong tuần: 246 Lượt truy cập: 1302923 |