Thơ: Núi
Lượt xem: 383

17-07-2021 16:20

 

 

 

 

Ta vẫn thường mơ về núi

Vì sao

Có phải nơi ở của ta thường hằng cùng mây trắng

Nơi mỗi ngọn cỏ lá cây mỗi giọt nắng đều mang mùi hương màu nhiệm của bắt đầu

Những vỏ sò mang dấu tích thời gian

Hay biển náu mình trong một hình hài khác

Cây trên đá, trong mây, muông thú

Khởi nguyên từ đâu núi ơi

 Ta đi từ cánh đồng bát ngát của cha

Nỗi đợi chờ của mẹ

Mẹ đợi chờ gì

Núi thì xa thế

Chất ngất phía tây những dải xanh mờ

 Ruộng muối rất buồn từ ngày xửa ngày xưa

Sao ta chọn nơi này để bắt đầu bài học

Và bài học là gì trong kiếp người dằng dặc

Lại hữu hạn này núi ơi

 Khi ta đứng dưới chân núi nhìn lên

Thấy bản ngã của mình là đá

Và trong giấc mơ, trên ngọn mây là

là TA

 ni_1

Bùi Thị Diệu, Giáo viên Ngữ văn

Bản in

 
Phản hồi

Người gửi / điện thoại

Nội dung

 

Email
Mật khẩu
Nhớ mật khẩu

Quên mật khẩu | Đăng ký

Đang truy cập: 1
Trong ngày: 11
Trong tuần: 115
Lượt truy cập: 1332293
2021_01_29_10_32_IMG_1892 DSC_6077 DSC_6060 DSC_6026 DSC_5984 DSC_5581 DSC_6025 DSC_5947 DSC_5906 DSC_5791 DSC_5625 DSC_5546 DSC_5520 DSC_5489 2020_11_12_11_01_IMG_1284 2020_11_07_09_41_IMG_1172 2020_11_06_10_43_IMG_1017 2020_10_27_09_33_IMG_0701 2020_10_30_09_55_IMG_0794 10 15x21

banner_chan_thpt_nct1