Nỗi buồn của đất

cha gạt lớp bùn non gỡ cánh bèo chết trên bậc cửangõ vắng tuổi thơvách nhà hình người đàn bà tối nửabất động một vành nôi cha ra đồng chiều tìm lámàu xanh đi biền biệt chưa về bỏ lại những đường cày rỉ rét mồ hôi
Xem chi tiết
Thơ: Sắc thu

Em ơi thu lại về heo may đọng trên vòm láCái nắng nhẹ trốn sau nhành cây nhỏGóc sân trường rộn rã tiếng em thơ Em có nghe mùa thu hoa vàng bên khung cửa?Tóc gió chiều nay sẽ sàng trong nỗi nhớBóng mây bay, khúc hát đẹp xao lòng
Xem chi tiết
Lớn lên từ đó

Con lớn từ ruộng cạn đồng sâu,Tóc rạ rơm khô cuộn màu khói mỏng,Bến cát sậy lau trắng nhòa cõi mộng,on lớn từ lam lũ đợi chờ,Lối cỏ bùn non ngại lời hò hẹn,Diều sáo nghiêng chiều thênh rộng ngày thơ.Hạt thóc nẻ lòng bàn tay vun vén,Lũ làm mùa chín đỏ phù sa.
Xem chi tiết
Thơ: Lệ Thủy quê mình

Em có về Lệ Thủy quê anh?Kiến Giang xanh vẫn mềm như lụa.Vang đâu đây điệu hò khoan xứ sở,An Mã thu về, hồ chứa mênh mang…
Xem chi tiết
Thơ: Hẹn !

Nắng đã thôi không còn gay gắtTrên chùm phượng vĩ cuối mùa thiEm đi rồi- mùa nhớ vấn vương theoCô trở về với bảng đen, phấn trắng
Xem chi tiết
Thơ: Núi

Ta vẫn thường mơ về núiVì saoCó phải nơi ở của ta thường hằng cùng mây trắngNơi mỗi ngọn cỏ lá cây mỗi giọt nắng đều mang mùi hương màu nhiệm của bắt đầu
Xem chi tiết
Thơ: Tấm tình mùa lũ

Đến trường thôi em, cơn lũ qua rồi Dòng nước bạc đã xuôi về biển lớn Cánh đồng ngoài xa còn trơ gốc rạ Ẩm ướt mái nhà, bếp lửa quạnh hiu
Xem chi tiết
Trở về tuổi thơ

Đêm gọi cô liêu trong gió rít lồng qua khe cửa, phên liếp mỗi nhà, trong tiếng ì oạp nước vỗ gầm giường, trong hợp âm lích rích, uềnh oạng não buồn của ễnh ương, ếch nhái... Lâu lâu, ba soi đèn pin ra cửa, canh chừng mực nước, thất vọng nói: - Vẫn đang lên, mẹ mi ạ! Quê hương bất giác quay mặt, trở nên xa lạ, ái ngại trong tôi. Màn tối rủ xuống mịt mùng, trói rịt mỗi phận người chưa hề biết ánh đèn đường, tivi phố thị.
Xem chi tiết
Đang truy cập: 1 Trong ngày: 5 Trong tuần: 86 Lượt truy cập: 1327210 |